Chinh phục Putaleng giữa mùa hoa đỗ quyên rực rỡ

Không khí se lạnh, cảnh quan tươi mát, chữa lành, mình chỉ muốn thong dong một mình, lắng nghe âm thanh của sự sống, lắng nghe nhịp thở của bản thân. Không hiểu sao mỗi lần độc hành giữa núi rừng, là mỗi lần mình cảm thấy thích hợp nhất để tìm về bản ngã của chính mình, lột bỏ hết vỏ kén dày bên ngoài, để chạm đến con người thật bên trong, dù đầy khiếm khuyết nhưng rất chân thành và… tự do.

L&R #3 BÃO

Nếu thiên nhiên đã nhất quyết chỉ định miền Trung là nơi trút giận, thì con người miền Trung đành lấy đó làm thử thách, động lực để mạnh mẽ, bản lĩnh và can trường hơn. Họ chẳng thể rủ rời xa nơi chôn nhau cắt rốn của mình, di cư đến một nơi khác tốt lành hơn, thì đành học cách sống chung với lũ, với thiên tai vậy.

L&R #2 Hết Thương Cạn Nhớ

Sáng nay, khi trời nắng lên, con chích chòe líu lo một điệu gì đó trước hiên nhà. Trong cái lồng nhỏ bé, mỗi sáng nó nhìn ra đám chim sâu tung tăng nhảy nhót trên hàng phượng vỹ xanh rì sau mùa thay lá, ai biết nó nghĩ gì, nhưng có lẽ giọng nó hay và thánh thót như thế, là được dung dưỡng bởi những hờn ghen.

Năm ấy, chúng ta 17 tuổi…

Năm ấy, chúng ta Mười Bảy tuổi. Tất thảy đều ngây thơ, mơ mộng. Cậu đến như chiếc lá mùa thu rơi xuống mặt hồ, xao động cả một góc bình yên trong trái tim tớ. Vì trẻ con, tớ hồn nhiên đón nhận, đâu biết được rằng, những gợn sóng ấy âm thầm ngày một lớn hơn.

Bạn có thật sự TỰ DO không?

Mình chợt nhận ra mình nào có tự do đâu. Mình đang sống theo khuôn mẫu, mong muốn của người khác chứ nào sống cho bản thân mình đâu. Mình đang cố chạy theo vòng xoáy của đồng tiền chứ nào có lý tưởng gì đâu. Hóa ra lâu nay mình chỉ tự do về không gian, quyền lợi, chứ tâm hồn vẫn bị tù đày, trói buộc.

[REVIEW SÁCH] CUỐN THEO CHIỀU GIÓ

Scarlett O’Hara, trước khi chiến tranh đến, là một cô gái đang tuổi xuân thì, vừa xinh đẹp, quyến rũ, vừa ngốc nghếch, “hư hỏng”. Hư hỏng bởi cung cách hành xử đôi khi khác xa những quy tắc, chuẩn mực đương thời dành riêng cho giới quý tộc.